Không gì đau đớn hơn việc cảm thấy cô đơn trong chính cuộc hôn nhân của mình, nhất là khi người bạn đời sa đà vào thế giới ảo và dần quên đi sự tồn tại của vợ con. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng một lời đề nghị vô tư của mình lại là khởi đầu cho cơn ác mộng kéo dài trong hôn nhân.

Ngày hôm đó, tôi đã mong muốn tạo ra một chút gia vị mới mẻ trong đời sống vợ chồng sau hơn một thập kỷ bên nhau. Khi con cái không có ở nhà, tôi mạnh dạn rủ chồng xem một bộ phim nóng nhẹ nhàng, với hy vọng nó sẽ giúp chúng tôi gắn kết hơn, hiểu nhau hơn về mặt thể xác lẫn tinh thần. Ban đầu, mọi thứ diễn ra khá suôn sẻ. Chồng tôi có vẻ hứng thú, thậm chí anh ấy còn nói rằng đây là cách hay để vợ chồng khám phá thêm về nhau. Tôi cũng cảm thấy có một sự kết nối nhất định giữa chúng tôi, thứ mà bấy lâu nay đã dần nguội lạnh vì những lo toan của cuộc sống.
Nhưng tôi đã nhầm. Sai lầm của tôi chính là đã vô tình mở ra một cánh cửa mới, nơi chồng tôi ngày càng chìm đắm mà không thể thoát ra. Nếu như lúc đầu, đó chỉ là một chút tò mò, thì dần dần, anh ấy lại bị cuốn vào những bộ phim đó một cách khó kiểm soát. Anh không còn xem vì muốn hâm nóng tình cảm vợ chồng, mà là vì một sự thèm khát riêng tư. Tôi bắt đầu nhận ra sự thay đổi của anh. Những buổi tối mà lẽ ra chúng tôi có thể nắm tay nhau đi dạo, cùng trò chuyện, thì anh ấy lại chọn cách đóng chặt cửa phòng làm việc để “giải trí” với chiếc laptop của mình.

Dần dần, anh ấy không còn hứng thú với tôi. Những cái ôm, những nụ hôn ngày một trở nên gượng gạo. Ngay cả trong những lần gần gũi hiếm hoi, tôi cũng cảm nhận rõ sự miễn cưỡng và xa cách. Anh ấy không còn coi tôi là vợ, là người bạn đồng hành mà chỉ như một nghĩa vụ anh phải thực hiện. Nhưng tệ hơn nữa, mỗi khi ân ái, anh ấy lại muốn tôi làm những điều mà tôi chưa từng nghĩ đến. Những điều anh học được từ những bộ phim kia. Tôi đã từ chối, đã cố gắng giải thích rằng tôi không thoải mái, nhưng anh ấy chỉ gạt đi. Trong mắt anh, tôi đã không còn đủ hấp dẫn.
Tôi từng hy vọng rằng mọi chuyện chỉ là tạm thời, rằng anh ấy sẽ nhận ra đâu là thực tế, đâu là ảo giác. Tôi tìm hiểu về chứng nghiện phim nóng, nhẹ nhàng nói chuyện với anh về những tác hại của nó. Anh hứa với tôi rằng sẽ cố gắng kiểm soát. Nhưng chỉ hai tuần sau, tôi lại bắt gặp anh lén lút xem phim lúc nửa đêm. Từng chút một, anh ấy rời xa tôi, không phải bằng khoảng cách vật lý, mà là một khoảng cách vô hình không thể kéo lại được.
Đỉnh điểm của mọi chuyện là khi anh ấy đưa ra một đề nghị khiến tôi chết lặng. Anh bảo tôi nên đi phẫu thuật nâng ngực, rằng nếu tôi có vòng một hoàn hảo như những cô gái trên màn ảnh, có thể anh sẽ không cần phải xem phim nữa. Lúc đó, tôi đã hiểu rằng mình thực sự đã mất anh rồi.
Tôi không biết phải làm gì vào lúc này. Liệu tôi nên tiếp tục cố gắng cứu vãn cuộc hôn nhân này, hay đã đến lúc tôi nên buông tay? Tôi có nên ly hôn, khi người đàn ông tôi yêu đã không còn là anh ấy của ngày xưa?
Nguồn tham khảo: https://danviet,vn/ru-chong-xem-phim-sex-de-lam-moi-cam-xuc-nao-ngo-do-lai-la-dieu-pha-huy-hon-nhan-20240827212843747.htm

Ngày hôm đó, tôi đã mong muốn tạo ra một chút gia vị mới mẻ trong đời sống vợ chồng sau hơn một thập kỷ bên nhau. Khi con cái không có ở nhà, tôi mạnh dạn rủ chồng xem một bộ phim nóng nhẹ nhàng, với hy vọng nó sẽ giúp chúng tôi gắn kết hơn, hiểu nhau hơn về mặt thể xác lẫn tinh thần. Ban đầu, mọi thứ diễn ra khá suôn sẻ. Chồng tôi có vẻ hứng thú, thậm chí anh ấy còn nói rằng đây là cách hay để vợ chồng khám phá thêm về nhau. Tôi cũng cảm thấy có một sự kết nối nhất định giữa chúng tôi, thứ mà bấy lâu nay đã dần nguội lạnh vì những lo toan của cuộc sống.
Nhưng tôi đã nhầm. Sai lầm của tôi chính là đã vô tình mở ra một cánh cửa mới, nơi chồng tôi ngày càng chìm đắm mà không thể thoát ra. Nếu như lúc đầu, đó chỉ là một chút tò mò, thì dần dần, anh ấy lại bị cuốn vào những bộ phim đó một cách khó kiểm soát. Anh không còn xem vì muốn hâm nóng tình cảm vợ chồng, mà là vì một sự thèm khát riêng tư. Tôi bắt đầu nhận ra sự thay đổi của anh. Những buổi tối mà lẽ ra chúng tôi có thể nắm tay nhau đi dạo, cùng trò chuyện, thì anh ấy lại chọn cách đóng chặt cửa phòng làm việc để “giải trí” với chiếc laptop của mình.

Dần dần, anh ấy không còn hứng thú với tôi. Những cái ôm, những nụ hôn ngày một trở nên gượng gạo. Ngay cả trong những lần gần gũi hiếm hoi, tôi cũng cảm nhận rõ sự miễn cưỡng và xa cách. Anh ấy không còn coi tôi là vợ, là người bạn đồng hành mà chỉ như một nghĩa vụ anh phải thực hiện. Nhưng tệ hơn nữa, mỗi khi ân ái, anh ấy lại muốn tôi làm những điều mà tôi chưa từng nghĩ đến. Những điều anh học được từ những bộ phim kia. Tôi đã từ chối, đã cố gắng giải thích rằng tôi không thoải mái, nhưng anh ấy chỉ gạt đi. Trong mắt anh, tôi đã không còn đủ hấp dẫn.
Tôi từng hy vọng rằng mọi chuyện chỉ là tạm thời, rằng anh ấy sẽ nhận ra đâu là thực tế, đâu là ảo giác. Tôi tìm hiểu về chứng nghiện phim nóng, nhẹ nhàng nói chuyện với anh về những tác hại của nó. Anh hứa với tôi rằng sẽ cố gắng kiểm soát. Nhưng chỉ hai tuần sau, tôi lại bắt gặp anh lén lút xem phim lúc nửa đêm. Từng chút một, anh ấy rời xa tôi, không phải bằng khoảng cách vật lý, mà là một khoảng cách vô hình không thể kéo lại được.
Đỉnh điểm của mọi chuyện là khi anh ấy đưa ra một đề nghị khiến tôi chết lặng. Anh bảo tôi nên đi phẫu thuật nâng ngực, rằng nếu tôi có vòng một hoàn hảo như những cô gái trên màn ảnh, có thể anh sẽ không cần phải xem phim nữa. Lúc đó, tôi đã hiểu rằng mình thực sự đã mất anh rồi.
Tôi không biết phải làm gì vào lúc này. Liệu tôi nên tiếp tục cố gắng cứu vãn cuộc hôn nhân này, hay đã đến lúc tôi nên buông tay? Tôi có nên ly hôn, khi người đàn ông tôi yêu đã không còn là anh ấy của ngày xưa?
Nguồn tham khảo: https://danviet,vn/ru-chong-xem-phim-sex-de-lam-moi-cam-xuc-nao-ngo-do-lai-la-dieu-pha-huy-hon-nhan-20240827212843747.htm